Cậu ấm Minh Đăng: Xuất phát điểm từ một gia đình có truyền thống “thể thao”

Cậu ấm Minh Đăng: Xuất phát điểm từ một gia đình có truyền thống “thể thao”

CẬU ẤM MINH ĐĂNG: XUẤT PHÁT ĐIỂM TỪ MỘT GIA ĐÌNH CÓ TRUYỀN THỐNG “THỂ THAO”

Chào mọi người,

Vẫn là mình –  Minh Đăng đây!

Xuất phát điểm từ một gia đình có truyền thống thể thao, đặc biệt là môn thể thao tennis. Nếu như trước đó mình đã nói về lý do chơi môn thể thao tennis, thì bài viết hôm nay sẽ là câu chuyện về tennis của mình được phát triển từ Gia đình.

Từ khi mình còn rất nhỏ, ba mẹ đã luôn mong muốn định hướng và dạy mình về việc phải tự chịu trách nhiệm, khổ luyện để có được thành công cũng như cách thể hiện bản lĩnh và kiểm soát được cảm xúc cá nhân. Và ba mẹ thấy được điều đó thể hiện qua môn tennis, ba mẹ mong muốn mình luyện tập nghiêm túc, như là một bộ môn không thể thiếu giống như học vấn. Kể từ đó, HLV Tâm Hảo đã luôn sát cánh và đồng hành cùng mình trong suốt quá trình rèn luyện & thi đấu 8 năm vừa qua, có buồn vui, có chán nản và có cả động lực.

Mình cũng chỉ đang là một đứa trẻ tập lớn, cũng quậy phá với những trò đùa nghịch ngợm, cũng ngang bướng mà khóc lóc ỉ ôi với ba mẹ để được chơi, được thoải mái hơn, chủ động hơn trong việc sử dụng các thiết bị công nghệ và chơi thể thao cũng tự do hơn. Đó cũng là một phần lý do mà mình không muốn tiếp tục chơi tennis.

Mình rất thích Bóng rổ, bộ môn yêu thích nhất của mình mặc dù mình không có nhiều thời gian dành cho bộ môn này vì mình dành toàn thời gian để học văn hóa và rèn luyện tennis, học thêm ngoài giờ. Mình chỉ có số ít lần chơi cùng các bạn cùng lớp vào giờ nghỉ giải lao, nhưng dù vậy mình vẫn luôn yêu thích bộ môn nay.

Mình nói như vậy không có nghĩa mình không thích tennis, tới thời điểm này, mình đã hiểu một phần nào đó về cách mà ba mẹ quyết định tennis là bộ môn sở trường của mình và tennis là một yếu tố bổ trợ rất nhiều cho quá trình học tập tại Mỹ sắp tới của mình.

Dù sau khi kết thúc mỗi buổi học trên trường là bắt đầu tập luyện ở sân tennis. Dù sau mỗi buổi học là những bước đi mệt mỏi và thiếu năng lượng nhưng đây là thời gian mình có thể giải tỏa được năng lượng mệt mỏi sau những giờ học, được nghỉ ngơi và trò chuyện cùng HLV.

Và các bạn biết đấy, mình chưa đủ lớn để nói ra những lời cảm ơn chân thành, chưa đủ lớn để nói với ba mẹ là mình cảm ơn và yêu thương ba mẹ về những gì mà ba mẹ đã định hướng và che chở cho mình về một hành trình dài phía trước. Vì đối với mình, gia đình là bước xuất phát điểm tuyệt vời nhất!

Gửi cho ba mẹ, dù cho đôi lúc con làm cho ba mẹ phiền lòng nhưng con nghĩ đó là những điều mà một đứa trẻ nào cũng sẽ trải qua, và con cũng giống như những đứa trẻ đó, con cũng sẽ có những sở thích riêng, cũng có những mong muốn riêng, con cũng không quá thích học hành, bài vở trên lớp nên đôi lúc con cảm thấy thật khó khăn khi luôn làm theo ý ba mẹ nhưng ba mẹ biết đấy một đứa trẻ đang tập lớn, đôi khi sẽ có những suy nghĩ bốc đồng & ham chơi. Nhưng con vẫn luôn cố gắng để hoàn thiện mình nhất, vẫn luôn là em út được 2 anh cưng chiều, được ba mẹ, gia đình lớn yêu thương. Con biết ơn & syêu gia đình mình rất nhiều!

Daniel Diep – Minh Đăng