Khoảnh khắc đáng nhớ nhất trong hành trình 08 năm qua
KHOẢNH KHẮC ĐÁNG NHỚ NHẤT TRONG HÀNH TRÌNH 8 NĂM QUA
Với một chặng đường đã qua, chắc chắn sẽ có nhiều khoảnh khắc đặc biệt mà không thể nào quên. Thử nghĩ xem mình có nhớ về những kỷ niệm trước đây hay không? Chắc chắn là mình sẽ không thể nhớ rõ, vì mình còn quá nhỏ, thật khó để nhặt lên từng mảnh ký ức để lòng ghép lại.
Ở một khoảnh khắc nào đó, mình cũng có những miền ký ức riêng, xuất hiện tuy không rõ ràng nhưng đủ để biết mình đã đi qua những điều gì. Và trong vô vàn những sự đổi thay trong cuộc sống học tập diễn ra hằng ngày, sự phát triển và trưởng thành theo từng ngày, từ một cậu nhóc tì trở thành một nhóc niên thiếu tinh nghịch và mình cũng có những khoảnh khắc mà chẳng bao giờ quên như lần đầu học tennis, lần đầu gặp HLV Tâm Hảo, lần đầu bỡ ngỡ bước vào lớp 1, lần đầu được thi đấu,… Và đặc biệt, cảm xúc lần đầu tiên thi đấu giải năng khiếu tp hồ chí minh năm 2020 cách đây 4 năm và mình đạt hạng nhì, khá đặc biệt và cũng vô cùng đáng nhớ…
Đó là vào một buổi chiều Sài Gòn, khi tớ ở độ lên 7 lên 8 tuổi….
Điều đặc biệt ở đây không phải thứ hạng mình đạt được mà là cảm xúc của mình khi lần đầu tiên thi đấu. Vừa hồi hộp vừa run sợ, điều đó làm mình vô cùng căng thẳng và khó khăn, kể cả khi bây giờ vừa nhớ lại vừa kể cho các bạn nghe. Làm sao để 1 đứa trẻ đứng trước đám đông, thi đấu với đối thủ mà không phải là HLV của mình, phải nhớ rõ các kỹ thuật, kỹ năng đánh,… Đầu óc mình trống rỗng và rất run sợ…
Và như những gì mà ba mẹ mình đã nói, một tay vợt giỏi là có khả năng kiểm soát được cảm xúc cá nhân, là bản lĩnh để đứng trước đối thủ của mình mà không hề run sợ, là khả năng cạnh tranh đối kháng với đối thủ của mình. Một trận thi đấu, dù không đạt hạng nhất nhưng hạng nhì cũng là mình thay đổi suy nghĩ đôi chút, chăm chỉ học hành, luyện tập tennis…
Từ khoảnh khắc ấy, mình đã bắt đầu hành trình nghiêm túc hơn, nỗ lực hơn đối với bộ môn tennis. Qua những buổi tập và các giải đấu, mình đã trải qua nhiều điều và học được nhiều bài học quý báu. Mỗi giọt mồ hôi, mỗi cú đánh sai đều là những bước tiến mới, những hành động nhỏ nhặt nhưng mang lại những trải nghiệm sâu sắc và bài học quý giá nhất..
Nhưng dù có bao nhiêu thử thách, bao nhiêu lúc bất lực, chán nản, từ bỏ thì khoảnh khắc ấy vẫn ở đó, như một nguồn động viên to lớn, là nền tảng để mình tiếp tục bước đi, vượt qua mọi khó khăn trên con đường phía trước.
Cảm ơn hành trình 08 năm vừa qua đã không từ bỏ, không ngại vượt qua!
Daniel Diep – Minh Dăng